Xử lý tội danh trục lợi bảo hiểm: Có luật, nhưng không dễ áp dụng
Nguyễn Vũ Hải Hà,
Tội danh gian lận bảo hiểm (trục lợi bảo hiểm) đã được hình sự hóa từ năm 2015, nhưng đến nay vẫn khó áp dụng trên thực tiễn. Phóng viên đã có buổi phỏng vấn với chuyên gia bảo hiểm Trần Nguyên Đán, giảng viên chuyên ngành Bảo hiểm và quản trị rủi ro Trường Đại học Kinh tế TP.HCM và luật sư Phạm Hoàng Sang, Đoàn Luật sư TP.HCM xung quanh vấn đề này.
Ông có thể cho biết, về mặt nguyên lý, việc xây dựng điều luật về tội danh gian lận trong kinh doanh bảo hiểm (Điều 213 – Bộ luật Hình sự năm 2015 ) dựa trên những luận cứ nào?
Chuyên gia bảo hiểm Trần Nguyên Đán: Chúng ta có thể thấy, trong vấn đề xây dựng và áp dụng luật, có hai phạm trù được hiểu cho các hành vi gây tổn hại cho xã hội là phạm pháp (Illegal) và vô đạo đức (Immoral).
Những hành vi hội tụ đủ cả hai yếu tố phạm pháp và vô đạo đức thì được các nước phát triển đưa vào luật tội phạm (Criminal Law) và ở nước ta là Luật Hình sự.
Để làm rõ thêm vấn đề này, tôi đưa ra ví dụ như sau: Khi một người vi phạm luật an toàn giao thông như đi sai làn đường thì có thể nhận được sự thông cảm của người dân, nhưng sẽ không ai thông cảm cho hành vi cướp của giết người.
Trong trường hợp người vi phạm luật an toàn giao thông thì người đó đã vi phạm pháp luật, nhưng không hẳn là vô đạo đức, còn đối với tội phạm cướp của giết người thì chắc chắn vừa phạm pháp, vừa vô đạo đức.
Có thể nói, việc hình sự hóa hành vi trục lợi bảo hiểm là để khẳng định, đây là hành vi phạm pháp và vô đạo đức.
Như vậy, sẽ không ai muốn tiếp tay cho hành vi này. Trước khi có điều luật về tội danh trục lợi bảo hiểm, thì tình trạng trục lợi bảo hiểm diễn ra nhiều và có một bộ phận không nhỏ viên chức nhà nước không ngần ngại tiếp tay cho hành vi này. Tuy nhiên, kể từ khi tội danh này được hình sự hóa thì tình trạng tiếp tay vi phạm của khối viên chức nhà nước hầu như không còn.
Ở đây, tôi xin giải thích rõ hơn vì sao trục lợi bảo hiểm là vô đạo đức. Chúng ta thường hiểu không đúng là khi trục lợi bảo hiểm thì người trục lợi tìm cách lấy tiền của công ty bảo hiểm, nên mọi người dễ thông cảm với lý do “công ty bảo hiểm giàu lắm”.
Tuy nhiên, khi thực hiện hành vi trục lợi thành công thì người bị xâm hại quyền lợi là các khách hàng bảo hiểm chân chính khác, bởi quỹ bảo hiểm hoạt động theo nguyên tắc huy động của số đông bù cho số ít không may. Công ty bảo hiểm chỉ là đơn vị quản lý quỹ bảo hiểm đó thay cho khách hàng mà thôi.
Vậy bất cập lớn nhất trong việc vận dụng điều luật hình sự về “gian lận bảo hiểm” hiện nay là gì, theo ông?
Luật sư Phạm Hoàng Sang: Tôi cho rằng, việc đặt tên là “gian lận trong kinh doanh bảo hiểm” chưa phản ánh đầy đủ tinh thần của điều luật. Gian lận thường được hiểu như là những hành vi gian dối, không đúng đắn… nhằm hưởng lợi bất chính, trong khi điều luật này còn hàm chứa hành vi “trục lợi”, mà hành vi này có thể được hiểu là hành vi “ăn cắp”.
Do đó, việc làm rõ hai khái niệm tội danh này sẽ có tác dụng tốt hơn trong việc đấu tranh, răn đe và phòng ngừa chung trong hoạt động kinh doanh bảo hiểm.
Liên quan tới vận dụng điều luật vào thực tiễn, ở các nước phát triển, việc áp dụng tội danh “trục lợi bảo hiểm” khi phát hiện hành vi vi phạm mà chỉ cần những biểu hiện khách quan của hành vi đó có yếu tố xâm hại đến lợi ích cộng đồng đang bảo vệ, thì đã có thể bị xem xét hình sự.