Xem xét mở cửa thị trường dịch vụ phụ trợ bảo hiểm
Nguyễn Vũ Hải Hà,
Uỷ ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về dự dự án Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Kinh doanh bảo hiểm, Luật Sở hữu trí tuệ...
Luật này được xây dựng để thực hiện các cam kết quốc tế phải thực hiện vào thời điểm có hiệu lực của Hiệp định Đối tác Toàn diện và Tiến bộ xuyên Thái Bình Dương (CPTPP). Chính phủ đề nghị ban hành luật này theo trình tự, thủ tục rút gọn, thông qua tại một kỳ họp của Quốc hội.
Cá nhân được quyền cung cấp một dịch vụ là tư vấn bảo hiểm
Dự án luật sửa đổi, bổ sung 7 điều thuộc 5 chương của Luật Kinh doanh bảo hiểm.
Thẩm tra dự án luật, Thường trực Ủy ban Pháp luật cho rằng những quy định được sửa đổi, bổ sung đã cơ bản đáp ứng yêu cầu thực hiện cam kết của Việt Nam về mở cửa thị trường dịch vụ phụ trợ bảo hiểm theo Hiệp định CPTPP.
Thuyết minh sự cần thiết, tờ trình của Chính phủ nêu rõ, Việt Nam đã gia nhập WTO và tham gia nhiều Hiệp định thương mại tự do, gần đây nhất là Hiệp định CPTPP, theo đó Việt Nam cam kết mở cửa thị trường đối với hoạt động phụ trợ bảo hiểm.
Nghị quyết của Quốc hội phê chuẩn Hiệp định CPTPP đã ban hành danh mục các luật cần phải sửa đổi, bổ sung theo lộ trình cam kết trong Hiệp định CPTPP, trong đó có Luật Kinh doanh bảo hiểm (bổ sung quy định về dịch vụ phụ trợ bảo hiểm).
Việc sử dụng quyền nội luật hóa cam kết giúp Việt Nam mở cửa thị trường một cách chủ động, thực hiện cam kết một cách chặt chẽ và hiệu quả, đồng thời đáp ứng yêu cầu của thực tiễn, hoàn chỉnh đầy đủ các yếu tố của thị trường bảo hiểm trong nước.
Về nội dung cơ bản, dự thảo luật bổ sung các quy định về giải thích từ ngữ đối với dịch vụ phụ trợ bảo hiểm; tư vấn bảo hiểm; đánh giá rủi ro bảo hiểm; tính toán bảo hiểm; giám định tổn thất bảo hiểm; hỗ trợ giải quyết bồi thường bảo hiểm.
Để đảm bảo sự tương đồng về quyền của chủ thể tham gia vào hoạt động kinh doanh bảo hiểm, dự thảo luật đã bổ sung quy định về quyền tham gia các tổ chức xã hội - nghề nghiệp của tổ chức, cá nhân cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm.
Dự thảo luật cũng bổ sung 2 điều để quy định về nguyên tắc, chủ thể, hợp đồng, điều kiện cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm và sửa đổi, bổ sung điều 105 về cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm qua biên giới.
Về chủ thể cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm, Chính phủ cho biết, trên cơ sở cân nhắc kỹ lưỡng về năng lực cung cấp, khả năng bảo đảm trách nhiệm đã cam kết khi cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm, cũng như nghiên cứu thông lệ quốc tế, dự thảo luật quy định cá nhân được quyền cung cấp một dịch vụ là tư vấn bảo hiểm.
Doanh nghiệp môi giới bảo hiểm được quyền cung cấp bốn dịch vụ trừ dịch vụ giám định tổn thất bảo hiểm để tránh xung đột lợi ích. Doanh nghiệp bảo hiểm và các tổ chức khác có tư cách pháp nhân đủ điều kiện được quyền cung cấp cả năm dịch vụ phụ trợ bảo hiểm.
Theo tờ trình, nội dung của dự thảo luật thể hiện việc chuẩn hoá các dịch vụ phụ trợ bảo hiểm trên tinh thần mở cửa, nhưng có sự kiểm soát bằng điều kiện năng lực chuyên môn và tài chính.
Dự thảo luật không quy định điều kiện về đăng ký, cấp giấy phép thành lập và hoạt động của doanh nghiệp mà chỉ đưa ra điều kiện để làm cơ sở cho cơ quan quản lý nhà nước thực hiện hậu kiểm. Quy định này phù hợp với chủ trương đổi mới trong phương thức quản lý nhà nước, tạo thuận lợi cho tổ chức, cá nhân cung cấp dịch vụ phụ trợ bảo hiểm, giúp doanh nghiệp bảo hiểm hoạt động hiệu quả hơn, đồng thời bảo vệ tốt hơn quyền lợi của khách hàng tham gia bảo hiểm, nâng cao hiệu lực, hiệu quả quản lý Nhà nước.
Sửa 5 nhóm vấn đề của Luật Sở hữu trí tuệ
Chính phủ cũng đề xuất sửa đổi, bổ sung 9 điều, khoản trong Luật Sở hữu trí tuệ hiện hành để thực thi 11 nhóm chính sách đã cam kết trong 8 điều khoản của Hiệp định CPTPP theo 5 nhóm vấn đề lớn. Gồm: sáng chế, chỉ dẫn địa lý, nhãn hiệu, bảo vệ quyền sở hữu trí tuệ, kiểm soát biên giới.
Theo cơ quan thẩm tra thì các quy định của dự thảo luật đã cơ bản nội luật hoá được các cam kết nêu trên.
Về sáng chế, Chính phủ đề xuất sửa đổi điều 60 Luật Sở hữu trí tuệ theo hướng dành cho các đơn nộp vào Việt Nam hưởng ngoại lệ rộng hơn (không giới hạn về địa điểm bộc lộ và thời gian ân hạn là 12 tháng kể từ ngày thông tin bị bộc lộ).
Về chỉ dẫn địa lý thì sửa đổi khoản 1 điều 80 về cách đánh giá một thuật ngữ là tên gọi chung của hàng hoá tại Việt Nam, theo đó bổ sung quy định việc đánh giá phải dựa trên cách hiểu của người tiêu dùng tại Việt Nam.
Về nhãn hiệu, dự thảo bổ sung vào điều 89 Luật Sở hữu trí tuệ quy định việc nộp đơn nhãn hiệu bằng phương tiện điện tử. Việc bổ sung quy định này nhằm đáp ứng nghĩa vụ tại điều 18.24 của Hiệp định CPTPP, theo thuyết minh của Chính phủ.